Tuyết Nhi là gái làng đùa ở địa điểm này. Ngoài ra vào một đêm trước buổi bán đấu giá đêm bước đầu của mình cô đã gặp mặt buộc phải đôi song sinh, Sở Dạ cũng như Bộ Dương, từ ấy trở thành đồ giải trí của họ.
Giới thiệu truyện đồ chơi của đôi song sinh
Tác giả: Bình hình họa Trọng Trọng
Thể loại:Truyện sắc, ngược
Trích đoạn truyện công cụ giải trí của đôi song sinh
“Đã đánh giá qua, là đồ non hàng thật bảng giá thật.”
tổ ấm phụ nữ đẩy đà cho gần giường tinh tế quan sát teen girls vẫn khép chặt mắt, làn da cô đấy rất trắng, bên mũi khá là đẹp tươi, nếu tẩm bổ tử tế có vẻ kiếm ra chưa ít tiền, chần chừ mấy mình kia làm sao nhưng tìm được một người thân dáng vẻ ngây thơ(1) do vậy, mà lại bà ta không quan tâm, chỉ có là tổ ấm bà ta ao ước tải, mặc dầu là công chúa của nước nào thì cũng chỉ có thể ngoan ngoãn nhưng tiếp khách kiếm tiền đến bà ta.
thành viên thanh nữ mập chúng ta Lưu, tự xưng Lưu tỷ, là cai quản khu quảng trường phố phía Đông, mẫu thiết kế quả thực không thể khiến chúng ta xem thường, chẳng những đối mang gia đình bạn bên dưới gan ruột độc ác, ngay cả sở hữu khách bao gồm tiền bao gồm gắng cũng không vui vẻ lấy lòng, từ khi bà ta tiếp quản cho đến bây giờ, rất ít thành lập tổ ấm chưa nghe lời.
Đôi mắt teen girls động đậy mở ra, ấy chính là đôi mắt cực kỳ đẹp, loang loáng ánh nắng biến hóa linh động, thấy được quang cảnh xa lạ, phần lớn mình xa lạ, hoảng sợ bịt chăn lui vào một góc trên giường.
“Bé ngoan, nhỏ tên gì?” Lưu tỷ ngồi vào mặt giường, gửi tay sờ đầu teen girls, mái tóc thật dài lấp trên vai, suôn đẹp như một thác nước.
“Tuyết Nhi, Lục Tuyết Nhi.” giọng nói teen girls hết sức nhẹ, mà lại đã rành mạch truyền đến tai của mỗi mọi người ở trong phòng.
>> Đọc thêm thể loại truyện Truyện anime
“Tuyết Nhi? Tên này siêu xứng có nhỏ.” Lưu tỷ thầm thở dài một lát, “Tên không đề xuất chữa, sau này tiếp tục Gọi nhỏ là Tuyết Nhi, nhưng bọn họ chẳng thể dùng nữa, chỉ dường như kêu Tuyết Nhi.”
bạn gái chớp chớp mắt, đang không quá hiểu kỹ ý bốn đối phương.
“Con bao nhiêu tuổi?”
“18.” teen girls nghĩ nghĩ nói, “Mấy bữa trước vừa tròn 18 tuổi.”
Lưu tỷ nghi hoặc lại lần nữa Nhận xét bạn gái trước mắt, phụ nữ thật sự 18 tuổi rồi sao? Bà ta còn đoán đàn bà này cũng chỉ 15 hoặc 16 tuổi, ngược lại nguyên nhân là phát dục bất thường đề nghị mọi con đường cong bên trên khung người phần đa chỉ ra, một khuân mặt nhỏ nhắn tinh xảo, đôi mắt Khủng chớp chớp, da trắng nõn, nói chung chung lộ rõ vẻ hết sức trẻ nít, bên cạnh đó nhìn vào hành động và biểu cảm cô gái, Lưu tỷ bắt gặp ra một vấn đề, “Tuyết Nhi, bé tất cả biết bản thân vị sao lại cần tới khu vực này không?”
teen girls lắc lắc đầu, “Không biết, con cháu và Tiểu Ngọc bị lạc nhau, chỉ một ông chú nói đưa cháu đi tìm Tiểu Ngọc, sau đấy cháu ngủ mất, tỉnh lại liền ở trong này.” Nói ngừng nhìn nhìn phổ biến quanh, đang chính là bộ dáng thật sợ hãi.
Quả nhiên, đứa nhỏ dại này chỉ số thông minh gồm chút vấn đề, không chỉ là kiểu dáng, đến cả logic cũng không giống kiểu dáng một teen girls mười tám tuổi phải có, Lưu tỷ nhíu nhíu mày, là đứa bé dại bị thiểu năng, nhưng công cuộc nạp năng lượng dựa vào cung cấp thịt buôn hương giá trị bao gồm vẫn là ở bên trên cơ thể, lý lẽ Tuyết Nhi chất lượng không quá tồi tệ, trổ mã cũng rất khá, còn là một xử nàng, Việc về bình diện chất xám tạm thời dường như thể chẳng chú ý.
“Lưu tỷ, đứa nhỏ dại này liệu có bắt buộc …”
“Không sao cả.” Lưu tỷ vẫy vẫy tay, nói sở hữu gia đình bạn cô bé mặt cạnh: “Như nắm cũng tốt, chậm chạp bảo ban chúng sau này vẫn khôn xiết nghe lời. Trân Châu, chị bàn giao nó mang lại em, em gồm thời gian nửa tháng bồi bổ chúng.”
“Vâng, Lưu tỷ.” Trân Châu công bố.
Lưu tỷ đi ra quanh đó, Trân Châu cũng định rời đi một lát, cô gái thấy chóng vánh kéo tay áo chị, “Em mong mỏi về nhà, Tiểu Ngọc và mẹ đã mua em.”
Trân Châu dừng Bước lại, chị ko phải chính là mình tâm địa tàn bạo, Tuyết Nhi là người vợ không rành thay sự, ngần ngừ lòng người trong gia đình hiểm ác, phố Hoa Đào không hài lòng với nữ giới, chị cũng bất lực, chị có lẽ chăm sóc cô bé nhất thời, con đường tương lai lại chưa giúp được nữ giới, “Tuyết Nhi, sau này đây chính là ngôi nhà em, em có thể hotline chị là chị Trân Châu, trước hết em cứ yên lòng ở vị trí này, bản thân mỗi chúng ta gần như là các bạn của người mẹ em, bà đó cách đây không lâu bận tối mắt tối mũi đề nghị để chúng ta âu yếm em, qua một thời gian ngắn bà đấy đã đến tìm em.”
“Như rứa a.” teen girls cúi đầu có lẽ hơi thuyệt vọng, cằm những thấp đụng mang đến xương quai blue, rúc người thân ở chỗ đấy, khiến con người ta có xúc cảm cần phải bảo hộ.
“Nếu mệt thì cứ ngủ tiếp đi, chị vẫn sắm người trong gia đình mang đến âu yếm em.”
“Dạ.” bạn gái gật đồng ý, một lần nữa nằm xuống, sau khi chú ý đến mắt lại bắt đầu nới bàn tay vẫn kéo Trân Châu ra.
………
“Chị Trân Châu, chị hy vọng dẫn em đi đâu?” băng qua một loạt gian phòng, phía bên trong truyền ra đầy đủ âm thanh đặc biệt của cả trai lẫn gái, Tuyết Nhi lừng khừng trong mấy phòng này xảy ra chuyện gì, nghe qua bọn họ Bên cạnh đó hết sức thống khổ, lại Trong khi thật vui thích, cô chưa bao giờ trải qua mấy chuyện này, cũng chưa hiểu, hết sức tự nhiên cảm thấy sợ hãi, nhịn không đủ giữ chặt tay áo Trân Châu phía trước.
Tuyết Nhi cho phố Hoa Đào đã một tuần rồi, Trân Châu để cô tất cả thời gian thích ứng sở hữu bối cảnh đẹp mắt, ít nhất cô vẫn chưa sợ hãi vì vậy giống lúc vừa bắt đầu đến nữa, cũng chuyên nghiệp đang cười cợt tươi với Trân Châu.
“Tuyết Nhi, phố Hoa Đào không giống có vị trí em sống trước kia, vị sinh tồn, em sẽ bắt buộc phải học chút ít thứ.” Trân Chân nhìn Tuyết Nhi, bạn gái này chổ chính giữa trí tựa cũng như một đứa trẻ, ở chỗ này khôn xiết dễ bị thiệt thòi, chị có giải pháp nào giúp cô gái chứ, bây giờ điều chắc là làm đó chính là dạy chị em học tí đỉnh thứ, sau này cũng đỡ phải chịu khổ hơn chút ít.
“Dạ? Sao ạ?” Tuyết Nhi không hiểu lắm, chớp chớp mắt.
“Sau này em sẽ biết, chị chưa cầu ước ao em mau lẹ đã học được, trước tiên cứ xem vài ngày, em không phải cảm nhận sợ hãi, câu hỏi này sớm hay muộn em cũng phải trải qua.” Trân Châu đứng trước một mẫu phòng liền dừng chân, xoay bạn nói sở hữu Tuyết Nhi: “Tuyết Nhi, hóng lát nữa vô luận xảy ra chuyện gì, em đều cảm thấy không được trò chuyện, chỉ cần yên tĩnh ở một mặt nhìn. Nếu em mong mỏi hỏi bài toán gì, chờ chị dẫn em ra khỏi buồng này thì hỏi, hiểu chưa? Không được kêu la, cũng cảm thấy không được chuyện trò.”
“Dạ.” Tuyết Nhi gật chấp nhận, trong thời gian một tuần này, Trân Châu đầy đủ hàng ngày các mang lại theo giúp cô, người cô chắc là căn cứ vào cũng chỉ cần có chị đó nhưng mà thôi.
Trân Châu đẩy cửa ngõ ra, đó chính là gian buồng cực kỳ bình thường, giường đối mặt cửa một gã quý ông vẫn ngồi hút thuốc lá.
“Trân Châu, em lại để anh ngóng thật lâu.” Gã quý ông phun ra một vòng khói, nạm điếu thuốc dụi vào khung giường, để lại một vết cháy xém.
“Lôi ca, thực ngại quá, tất cả chút vấn đề đến chậm, anh xem này em cũng đã chạy mang lại đó thôi.” Trân Châu vài bước chân qua ngồi xuống bên trên đùi gã quý ông, vòng tay qua cổ của gã kéo xuống môi người thân.
Gã con trai hôn chị một cái, gửi tầm mắt tới bên trên bạn Tuyết Nhi vẫn ở cửa, trêu đùa: “A, em còn mang đến một người nhà nữa? Sao vậy? Hiện nay mong chơi ba mọi người à?”
“Lôi ca, coi anh nói kìa, anh gồm em chứ chưa đủ sao?” Trân Châu dán bên trên thành viên gã quý ông, ra vẻ không thuận theo.
“Sao giống như chứ? Ai chưa bao giờ miệng đụng phía dưới của em khẩu vì chưng chẳng phải nhỏ dại, những lần hồ hết có vẻ làm chàng bị ép bị khô, anh sao còn tinh lực đi có tác dụng cô ta?” Gã con trai miệng phun ra lời thô tục, một bàn tay chưa an phận lần theo cổ áo rộng của Trân Châu vói vào, vuốt ve hai luồng phong lưu trước ngực, tầm mắt lại chưa tự công ty liếc quan sát Tuyết Nhi.
“Đồ hư hỏng, ánh nhìn của anh lại luôn luôn nhìn bé nhóc ấy kìa.”
“Ha ha.” Gã cánh mày râu mỉm cười, “Em ghen tị? Tuy thế cỗ dáng con bé bỏng lại cực kỳ tươi tắn, cũng chính là hàng mặt em?”
Trân Châu nhẹ nhàng đấm xuống gã nam nhi, “Anh đừng tất cả nhưng mà đánh ý kiến lên nhỏ bé dại, ý của Lưu tỷ, để em dẫn theo chúng. Nhỏ bé xíu lần đâu tiên chạm chán trường hợp này, anh đừng làm chúng sợ hãi.”
“Hiểu rồi.” Gã quý ông nhếch miệng mỉm cười, trước đã từng có lần chạm mặt qua kiểu cảnh huống này, vày là khách quen, thành thử rất dễ bị chọn có tác dụng đối tượng để các bạn bắt đầu nhìn học hỏi, mọi người như Lôi ca đây hốt nhiên vẫn chưa để tâm đến khi làm cho tình với nữ có một số người đứng một bên quan sát, “Nói bởi thế, ngày nay anh ngược lại yêu cầu biến chứng mô tả thật tốt rồi, nói chưa chừng nhỏ tí hon thấy anh dũng cảm, cũng trở thành mê luyến anh, tự nguyện nằm dưới thân anh.”
Chúc quý độc giả đọc truyện vui vẻ!