Review truyện “Ngôi Sao May Mắn Của Ta”


Share truyện đam mỹ “Ngôi sao may mắn của ta”

Tác giả: Hương Phẩm Tử hồ
Thể loại: cao nhã, bá đạo cường công, ngây thơ thụ, hài, HE, truyện đam mỹ
Trích đoạn:
Lão sư trên bục giảng thu hồi sách giáo khoa, đủng đỉnh lờ lững nói: “Tiết học này dứt tại đây, tiết sau nhà bạn bắt buộc hảo hảo ôn tập, tan học…”

“Cảm ơn Tạ lão sư.” cụm học sinh đứng lên, thu thập đồ dùng học tập.

Lão sư chân trước vừa new bật dậy khỏi phòng học, một đạo thân hình họa liền gấp rút từ sau lưng xông ra kế bên. Lư Hiểu Văn còn ngồi tại chỗ đứng hướng các bạn vừa chạy ra phía trước nói:

“Quảng Vĩ Đông! Chớ đi! Hiên giờ là cậu trực nhật a!”

Quảng Vĩ Đông lấy tốc độ trăm mét chạy, âm lượng của y từ xa truyền tới: “Tôi đổi cho những người khác rồi …”

“Với ai a?” Lư Hiểu Văn căng trong cổ họng.

“Đổi mang lại tôi rồi.” phía sau nam sinh hắn đứng lên.

“Y tại sao lại đổi sở hữu cậu?” Lư Hiểu Văn thần tình nghi hoặc.

“Y nói bắt buộc nhanh chóng về căn nhà xem TV, Trong khi thường gọi là máy máy gì đó…”

“『 tổ ấm máy chiến sĩ 』đúng không?” Lư Hiểu Văn cùng Quảng Vĩ Đông là người trong gia đình thanh mai trúc mã, đối sở hữu Sở thích hợp của y nói cách khác là tách biệt nhất.

“Hình vì thế.”

“Thật sự là thua trận y luôn, sẽ lên trung học, còn ưng ý xem phim hoạt hoạ.” Lư Hiểu Văn lắc đầu, mấy cô nữ sinh cạnh bên nghe thấy họ truyện trò, rất nhiều bày ra 1 bộ dáng ham mê.

“Oa… bắt buộc tưởng tượng được Vĩ Đông cỗ dạng suất bởi thế, tất cả Bộ thích hợp dễ thương do đó.”

Đúng nắm a, thật cute nga!”

Lư Hiểu Văn liền một phát đả kích: “Chờ vài năm nữa, y lên đại học, đi buôn bán đã say mê xem, cụm ngươi vẫn chưa cảm nhận y cute nữa.”

“Không thể nào…”

“Dù mê say phim hoạt hoạ như thế nào, sau khi đi làm việc cũng sẽ biến đổi a?” Mấy nữ giới sinh tỏ vẻ nghi ngờ.

“Không tin liền hóng xem.” Lư Hiểu Văn tự tin nói chuyện.

bên trên ước thang trường học, Quảng Vĩ Đông hai Cách, 1 Cách, bay Cấp Tốc xuống thang lầu.

Hoàn hảo bây giờ new vừa tan học, thang lầu không có gì rất nhiều người vận tải, y bắt đầu có thể thuận lợi đi thẳng mang lại đại môn, Quảng Vĩ Đông nghĩ. Y ở ven con đường xem đồng đại dương, cần Cấp Tốc hơn chút bắt đầu được, hiện tại trở về còn chắc là xem nửa tập “Người máy chiến sĩ”!

Ngay tại lúc y sẵn sàng cua vào 1 chỗ, lại bất chợt đâm đầu va vào mọi người khác ——

“Oa —— “

Quảng Vĩ Đông thu không được chân, lấy tư nạm hổ đói bắt rán nhào tới đối phương, hai người thân khó mà bổ lăn cùng bề mặt đất. Quảng Vĩ Đông một ván choáng ngợp, bên tai chỉ nghe thấy âm thanh kinh hô:

“Dục Phong!”

“Dục Phong! Ngươi ko có gì chứ?”

Tri giác Quảng Vĩ Đông cực kỳ nhanh liền khôi phục lại —— a… mẫu thứ mềm mềm dán ở miệng là cái gì a? Y mở mắt ra, bước đầu tiên nhận thấy đó chính là 1 đôi mắt béo lông mi bất khả tứ nghị*, sau sẽ là loại mũi kề gần kề bạn.

*ý ở giai đoạn này là khen mắt anh Phong đẹp quá đấy nhưng mà.

Tiếp theo là chiếc miệng đỏ thẫm ——

“Ô oa!!!” Quảng Vĩ Đông kinh hoàng thất thố mà bật dựng lên, bụm môi của mình, y cư nhiên hôn chúng ta nọ! Quảng Vĩ Đông mở to mắt há hốc mồm nhưng nhìn đối phương đứng lên.

Mái tóc dài cập tới thắt lưng, da thịt tuyết trắng, ngũ quan xinh đẹp, dáng mọi người kỹ lưỡng nhỏ bé nhiều năm, chúng ta bị y đụng vào, một bức tượng búp bê cute. Đối phương trên tổ ấm mặc đồng phục thể thao, xem cỗ dáng Bên cạnh đó là bắt đầu vừa học kết thúc tiết thể dục.

Trường học của họ có nàng sinh đáng yêu vì vậy sao? Nước miếng Quảng Vĩ Đông tí tách bóc chảy, bất quá, ánh nhìn trong veo cũng như nước của đối phương giờ phút này lại hướng y phun ra quang mang âm lãnh, làm y sợ tới mức vội vã khép miệng lại.

“Dục Phong, cậu chưa bị thương chứ?”

“Cậu không bị đau nhức chứ?”

Đọc thêm truyện đam mỹ h

Vài tên nam sinh bộ dạng gồm chút đẹp trai ẩn dưới búp bê mỹ nhân khẩn trương hỏi, mỹ nhân kia đó chính là lấy tay liền kề môi, chưa lí giải. Các nam sinh mắt liền cùng lúc lộ ra ác nghiệt quang nhưng mà trừng hướng Quảng Vĩ Đông, chớp nhoáng mắng:

“Ngươi hỗn đản này dẫn đường chưa gồm mắt sao?”

“Đụng vào người thân khác còn phân vân xin lỗi?!”

A a… Chọc giận các bạn hầu cung nhân rồi … Quảng Vĩ Đông cuống quít mỉm cười làm lành: “Thật sự xin lỗi, là ta không tốt…”

“Ngươi chỉ ra rằng nói tiếng xin lỗi là xong xuôi câu hỏi sao?”

“Ách…” ko phải cụm ngươi bảo ta xin lỗi sao… Quảng Vĩ Đông buồn phiền nhưng mà nghĩ thầm, bất quá đối phương bạn đông đặc điểm nổi trội, nhưng mà mọi người lại vô học trước, đành bắt buộc ngoan ngoãn nhấn sai. Y lại 1 lần nữa giải thích: “Thực xin lỗi, tôi chẳng hề cố ý, bên tôi bảo hành lần sau chỉ đường đã cẩn trọng một ít.”

Đem đại nô tỳ va bị thương Bởi vậy, chúng ta cũng thực ngần ngừ a… Quảng Vĩ Đông thấy họ bất vi Sở hễ, xem ra bọn họ quanh đó toán buông tha Như vậy cho bản thân a, làm sao bây giờ? Nếu không về cần thiết xem bạn máy chiến sĩ rồi

Y càng nghĩ càng cảm cúm ruột, ý muốn lướt qua bọn họ chạy đi, chưa đợi mỹ nhân hạ lệnh, hai gã nam sinh vẫn nhanh chóng đem Quảng Vĩ Đông ngăn lại.

chúng ta rốt cục ước ao phải làm sao a? Quảng Vĩ Đông do xem phim hoạt hoạ, cần yếu nhịn được nữa.”Thật sự xin lỗi rồi! Chúng tôi gồm vấn đề gấp nên về ngôi nhà, thỉnh cụm ngươi để mang đến tôi đi được không?”

“Ngươi cho là nói Bởi vậy chắc là thoát được sao?”

“Đụng vào mình khác đừng nghĩ biết đi như vậy!”

Nhóm hộ hoa sứ giả* như trước không chịu bỏ lỡ, Quảng Vĩ Đông vì cầu thoát thân, thốt ra:

*hộ vệ, che phủ, vệ sĩ

“Tôi thật sự bao gồm Việc gấp! Ngày mai bên tôi ở trường học, tùy tiện nhiều ngươi đối phó chúng tôi cần làm gi số đông được!”

Mỹ nhân vẫn không hé răng đủng đỉnh mở miệng: “Đây đó chính là cậu nói.”

Đúng vậy… Đúng vậy…” Quảng Vĩ Đông ngơ ngác nhưng đáp lại. Nghĩ thầm cung nữ dễ thương bởi thế, âm lượng phải làm sao lại trầm thấp như giống đực cố kỉnh a?

“Để y đi đi.” Mỹ nhân hạ lệnh.

Nhóm người hầu do dự nói: “Dục Phong, liền để y đi Vậy nên sao?”

“Ừ, tôi xem đái tử này ngày mai chắc chắn vẫn không đến trường học…”

lũ bạn kia còn ước ao dây dưa tới khi nào? Quảng Vĩ Đông mắt thấy thời gian đã không còn kịp, bất chấp mở miệng: “Tôi là Quảng Vĩ Đông khối hai, nhà ở đường Bạch Thạch 32 số 508! Nếu bên tôi không tới trường học, nhiều ngươi hãy tới căn nhà của tớ sắm tôi! Được rồi chứ?”

Đọc thêm thể loại truyện bách hợp

Mỹ nhân lẳng lặng nghe chấm dứt, vẫy vẫy bàn tay trắng nõn.”Được rồi, đi đi.”

Nhóm tổ ấm hầu ngoan ngoãn cơ mà nhường đường đến Quảng Vĩ Đông.

“Cảm ơn.” Quảng Vĩ Đông ôm ấp quyền, Cấp Tốc như chớp chạy ra đại môn trường học. Giờ phút này, lao động trí óc y đều là ý muốn chạy về căn nhà xem phim hoạt hoạ, một ít cũng không nghĩ tới ngày mai vẫn nhận trừng phạt gì…

Hôm sau Quảng Vĩ Đông lưng đeo túi sách, thần thanh khí sảng nhưng mà đi rời khỏi căn nhà, y vừa mới bước ra cửa lan can, đã bị một màn trước mắt dọa sợ.

bố cái xe cao cấp black color xa xỉ, đứng vài tên nam sinh tuấn mỹ, đầu lĩnh chính xác là nhóm”Mỹ nữ” ngày hôm qua Quảng Vĩ Đông chạm vào.

Đọc thêm thể loại truyện cười

Quảng Vĩ Đông biết bất tiện chuẩn bị ập xuống gia đình, không thể tưởng tượng được đối phương chưa chờ y tới trường học, trực tiếp mang đến cửa nhà đón người. Bất quá, thời điểm Quảng Vĩ Đông nhìn mang đến đồng phục nam sinh”Mỹ nữ” mặc trên mình giống người trong gia đình, trong óc liền nổ 1 mẫu.

“Quảng Vĩ Đông, còn nhớ rõ cậu ngày bữa qua nói đồ vật gi không?” các giọng nói tiểu mỹ nhân khàn khàn đem Quảng Vĩ Đông đang đần độn ra tỉnh lại.

“Ách… Vâng…” chúng ta kia cư nhiên là nam?

“Tốt lắm, bên tôi bây giờ có phát ngôn, từ hôm nay trở đi, cậu chính là quân lính thứ 26 của ta.” Lý Dục Phong hất cằm tuyên bố.

“Gì?” Quảng Vĩ Đông giương miệng.

“Tôi sẽ kêu hiệu trưởng đem cậu mang đến khối của tôi rồi, từ nay về sau, cậu sẽ lân cận chúng tôi, tùy thời chấp hành trách nhiệm của mình, cảm thấy không được tất cả ý kiến khác.”

“Gì?” âm thanh Quảng Vĩ Đông đề cao tám bậc.

Đọc thêm truyện pham nhan tu tien 2

“Lấy túi sách.” Lý Dục Phong trực tiếp đem túi sách ném qua.

Quảng Vĩ Đông ngây dở hơi mà mừng đón, tuy nhiên đang không kịp phản ứng: “Cái kia… Xin hỏi cậu đã nói cái gì…”

“Lên xe.” Lý Dục Phong đi cho cửa ngõ xe, 1 nam sinh chớp nhoáng bắt đầu mang lại hắn.

“Cậu ngóng một chút a… bầy tớ thứ 26 là có ý gì??” Quảng Vĩ Đông hỏi, hai gã nam sinh thốt nhiên vọt cho ẩn dưới y, một tả 1 hữu nhưng bắt lấy y.

“Cậu… Cậu bây giờ chung cuộc ước ao tôi làm gì a??”

“Yên trung khu, cậu rất nhanh đã biết.” Lý Dục Phong lần đầu ở trước bên y tươi mỉm cười, bất quá, hào quang tà ác độc trong mắt của hắn lóe ra, làm bên trên người trong gia đình Quảng Vĩ Đông nổi lên đã từng màn hàn ý.

Y cuối cùng bắt gặp, người nhà thật sự khôn cùng xui xẻo…
Đọc full truyện tại trang web đọc truyện online miễn giá tiền truyen24.com. Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Coi thêm truyện cô giáo Thảo

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

You may use these HTML tags and attributes:

<a href="" title=""> <abbr title=""> <acronym title=""> <b> <blockquote cite=""> <cite> <code> <del datetime=""> <em> <i> <q cite=""> <s> <strike> <strong>