Sống phóng đãng sở hữu anh mười năm, cả các lúc riêng tư, Tân Cam cũng never nghĩ mang lại Việc cưới anh.
Ra mắt truyện trung ương Can
Tác giả: Sói Xám Mọc Cánh
Thể loại: Ngôn tình sủng
Trích đoạn truyện trọng tâm Can
Cô và Trịnh Phiên Nhiên sao chắc là còn là cặp tình người yêu cơ chứ? Ngay cả bằng hữu bình thường còn chưa bằng, có phải new đáp ứng, âu cũng chỉ là một cuộc bàn giao bệnh nhưng mà thôi.
Trịnh Phiên Nhiên, bố mươi hai tuổi, là phái mạnh duy nhất của tập đoàn Nhà Đất thuộc một gia tộc Khủng của đô thị G, kiêm chủ tịch hội đồng chủ tịch núm giữ đa số cổ phiếu tập đoàn ZIC. Nỗ lực Trầm Trầm thầm nghĩ, trước bối cảnh như nắm, một anh chàng ngẫu nhiên quăng quật về nước khi chương trình học sắp tới dứt cũng chẳng gồm gì đáng tiếc, nhưng mà ngược lại đa phần xứng đáng.
cửa sổ giáp sàn long bõng nước của phòng ăn vẫn mở, gió nhè nhẹ thổi qua bên nước, đem lại cảm giác dịu dàng, êm ái. Cầm cố Trầm Trầm nhấp một ngụm coffe, cô ta nghiêng nghiêng đầu một biện pháp đáng yêu: “Hình cũng như nãy giờ toàn em luyên thuyên, liệu có phải là rầm rĩ lắm chưa anh?”
bên trời chiếu thẳng qua rèm cửa sổ nhìn ra ngoài hoa văn, tủ lên vao mọi người phái mạnh sẽ ngồi đối mặt, ánh sáng rọi trên khuôn mặt khôi ngô tuấn tú đó hắt xuống thành cái bóng mờ mờ tỏ tỏ, có lẽ một bức tượng phật điêu khắc sống, khóe môi cũng đủ khiến anh biến thành một tên yêu quái có tác dụng điên đảo chúng sinh, bổ sung tiếng nói nhẹ nhàng trầm ấm áp khiến người ta dễ lay động hơn cả vẻ đẹp bên ngoài: “Sao có lẽ cũng như cầm được? Cô nỗ lực thật buồn cười và thú vị, chúng tôi vẫn nghe cực kỳ nhập vai trung phong mà…”

Nghe anh nói, vắt Trầm Trầm thấy tim chúng ta đập loạn xạ: “Thật đó, bác mẹ lúc nào cũng bảo em nói nhiều…Hay anh call em là Trầm Trầm đi, em cũng Hotline anh là
Trịnh Phiên Nhiên, được không?”
Trong lòng chũm Trầm Trầm bao gồm chút xúc cồn, bây chừ cô ta bao hàm động tác tinh chơi dẫu vậy vụng về. Bàn cafe cảm thấy không được lơn, từng cơn gió nhẹ kéo theo hương cà phê xộc vào mũi Trịnh Phiên Nhiên, một hương bởi vì thanh tao, vô cùng bất chợt. Anh nhẹ nhàng ngả người ra phía sau, một động tác đơn giản như cầm cố, cơ mà để trên thành viên anh lại vộ cộng nho nhã, cùng điệu cười cợt mỉm mê đắm lòng chúng ta. Bên Trầm Trầm đột đỏ ửng lên, mà thậm chí anh chứ còn chưa giải đáp, cô ta cũng chẳng thèm để ý. Người thân thống trị nhà hang tiến lại gần, cúi gập người trong gia đình vẻ cung kính, nói với Trịnh Phiên Nhiên: “Thiếu da, cô Tân mang lại rồi.”
Trịnh Phiên Nhiên tỏ ra lạnh nhạt, đưa tay vậy ly coffe không uống, mặt chưa biểu đạt sắc thái, gật đồng ý.
rứa Trầm Trầm thưởng thức ly hồng chè, bên lạnh băng. Cô ta biết người con gái họ Tân ấy, nguyên nhân là sau khi về nước, suốt cả ngày cô ta được bà bầu là bà vắt nói về tổ ấm Tân Cam, mà thậm chí còn chưa ít lần nhắc cho Trịnh Phiên Nhiên.
Ngay sau ấy, một bóng hình mảnh mai đi đến, mẫu váy đỏ cá tính riêng nhất nhưng ngay cả Châu u cũng chưa có, dáng gia đình trẻ trung dễ thương mang lại mùa xuân cũng không sánh bằng. Cho dù đã cụm lần được nhìn qua hình ảnh, tuy nhiên hôm nay khi nhận thấy tận mắt, Trầm Trầm đang cảm thấy hết sức yêu dấu.
thảo nào, gia đình như Trịnh Phiên Nhiên mà bao lăm năm rồi sẽ không phải ngán cô ta.
từ bây giờ Tân Cam vô cùng bận, khi Trầm Trầm và Trịnh Phiên Nhiên vẫn uống chè chiều thì cô đã còn chưa ăn bữa trưa, sau khi ngồi xuống, cô nhanh chóng call một suất cơm. Vị sự phát triển ra của Trịnh Phiên Nhiên yêu cầu cả đội ngũ đầu nơi nấu ăn của siêu thị nhà hàng đền sử dụng rộng rãi ở bếp ngóng lệnh, ngay nhanh chóng thức ăn được cho. Mùi thơm của chơi dốt cừu cùng tiếng leng keng của bát đĩa sắt đụng vào nhau, sáng tạo bởi dầu kèm mùi ớt lan tỏa khắp bàn, Trầm Trầm ngồi ngay cửa sổ nhìn ra ngoài, cô ta hít một hơi, lấy tay bít miệng, hai má ửng hồng.
“Xin lỗi nhé!” Tân Cam vừa nạp năng lượng vừa nói: “Cô chưa nạp năng lượng được cay à?”
Đôi mắt cầm cố Trầm Trầm long lanh, cô ta giải đáp một bí quyết lịch sự: “Vâng, chúng tôi không thích mùi vày nồng!”
nhìn thấy Ngoài ra Trịnh Phiên Nhiên cũng chưa thích lắm, Trầm Trầm rút khăn ăn bít miệng, nhân tiện liếc trộm anh, quả nhiên thấy anh cũng đã và đang săm soi món thức ăn cũng đúng người sẽ ngồi ăn.
hiện thời, Tân Cam đã nuốm ăn uống cấp tốc, không hề bộc lộ cảm xúc gì. Cô chuyên chú ăn uống, còn Trầm Trầm và Trịnh Phiên Nhiên tiếp tục truyện trò vui vẻ. Nói là đã chuyện trò tuy nhiên thật ra chỉ mỗi chúng ta Trầm Trầm độc thoai, còn Trịnh Phiên Nhiên sẽ giữ phong thái đó, rõ rang ngồi nửa tiếng đồng đại dương rồi cơ mà cũng chỉ nói được hai lần “ừ” cũng như lắc đầu một lần, đặc điểm này càng có tác dụng Trầm Trầm thấy cảm hứng, cũng như Hình như cô ta ko phải cảm giác nhạt nhẽo.
Tân Cam vừa ăn uống vừa nghe giọng nói thanh thoát của Trầm Trầm khiến cô thấy ngon miệng hơn, khuôn bên như chuẩn bị bị vùi vào giữa đĩa cơm đầy dầu mỡ. Thỉnh thoảng, Trịnh Phiên Nhiên liếc cô vài dòng, dẫu vậy cô ko phải ngẩng lên, chung cuộc anh với tay đẩy đĩa cơm ra.
Tân Cam có đôi môi sưng vù do ớt cay, gõ gõ bàn ra vẻ không vừa ý, nhưng Trịnh Phiên Nhiên không nói gì, chỉ mỉm cười cơ mà không quan sát cô, cho đến lúc cô phát gắt lừng chừng cần làm nuốm nào, đành lấy cốc nước lên uống.
Sự thân thương kiểu phức tạp đó của hai người thân, Trầm Trầm trước nay chưa hề chạm mặt. Lúc ra về, cô ta thiếu cẩn trọng bị sái một mặt chân. Cô ta nghiêng các bạn về phía Trịnh Phiên Nhiên, anh mau chóng gửi tay ra đỡ.
“Cẩn thận.” Anh quan tâm thông báo.
“Cảm ơn. Xin lỗi anh!” rứa Trầm Trầm vịn tổ ấm vào cánh tay anh, cúi đầu lí nhí nói. Trịnh Phiên Nhiên cười cợt thật dịu dàng. Lúc sau, anh ra hiệu đến bộ phận nhân lực đem giấy cây bút đến gửi đến cô ta. Chũm Trầm Trầm cười thẹn cỗ áo, viết số điện thoại của mình lên giấy.
>> Xem thêm thể loại Đam mỹ ngược
Trịnh Phiên Nhiên mỉm cười lay động lòng người: “Không, tôi buộc phải tên các loại nước hoa cô vẫn cần dùng.”
ráng Trầm Trầm thấy hơi bất thình lình, viết Cấp Tốc tên tiếng Pháp với nét chữ khôn xiết đẹp. Tân Cam đứng cạnh bên liếc chú ý, sau ấy ngước mặt lên trời thầm nghĩ…”Ái chà, cô Trầm Trầm sái chân này quả thật không vừa.”
ngạc nhiên, khi Trầm Trầm vừa tiến bước xe Trịnh Phiên Nhiên liền túa cái áo vest hang hiệu được làm cho bằng tay thủ công ra với tờ giấy Trầm Trầm vừa viết vứt mang đến chú Trần, “Mua lại nhãn hiệu, đừng để tôi yêu cầu ngửi bổ sung mùi này một lần nào nữa.”
Chú Trần chẳng hề tỏ ra không ngờ, ung dung trả lời: “Vâng.”
Tân Cam tỏ vẻ khẳng khái, sau ấy bị lôi vào xe.
Trịnh Phiên Nhiên cạnh tranh Chịu kéo căng cà vạt, Tân Cam liếc nhìn loại cà vạt mỗi lúc càng thít chặt hơn, cô đành quay sang giúp anh toá ra. Hiện nay, khuôn bên anh chắc là dễ chịu đựng hơn các.
“Tháng này mấy lần rồi?” Tân Cam thấy tâm trạng Trịnh Phiên Nhiên càng tốt một chút, liền mạo muội hỏi.
“…lần thứ bốn.” Trịnh Phiên Nhiên cười cợt phá lên.
“Tốt quá còn điều gì khác, mối quan hệ giữa căn nhà bọn họ chũm và họ Trịnh chất lượng tốt mà lại.” Tân Cam chú ý chăm chăm vào điệu cười cợt của anh: “À, đúng rồi, anh nôn nả gọi em cho, cần chăng là bao gồm tin gì tốt cho Tống thị?”
Trịnh Phiên Nhiên chỉnh chang lại quần áo cho ngay ngắn, gõ gõ ngón tay giữa vào đầu gối, lúc sau bắt đầu trả lời: “Không bao gồm.”
“Hả?” Tân Cam ngạc nhiên, thốt lên: “Thế anh Hotline em mang đến đây làm gì? Mong call em mang đến ngắm nhìn cảnh đại thiếu da nhà bọn họ Trịnh tình bốn núm nào à?”
Trịnh Phiên Nhiên quay sang, cười cợt phá lên, hỏi ngược lại: “Em nói thử xem?”
“Em nói…”
không gian trong xe càng ngày càng bức xúc, chú Trần ngồi trước vờ ho nhẹ một tiếng, Tân Cam vuốt vuốt tóc: “Anh kiên cố vẫn không làm cho hồ hết chuyện ấu trĩ như nỗ lực đâu nhỉ?”
Trịnh Phiên Nhiên tỏ ra thờ ơ, rồi bỗng dưng mập tiếng ra lệnh: “Xuống xe!”
“Này!” Tân Cam phản bác: “Thế sau cuối khoản tiền đó khi nào new có?!
Em đã sốt ruột hóng đây!”
“Thế à?”
Trịnh Phiên Nhiên giơ tay kéo cô thả xuống xe: “Thật đáng tiếc, một đồng anh cũng không mong muốn chuyển đến em.”
Tân Cam bám theo cái xe nhưng mà cửa ngõ xe chưa mở: “Lần nào cũng thế! Anh thật trẻ em quá đấy!”
“Buông tay ra.”
Tân Cam lì lợm, cô với tay chụp được chiếc cà vạt của anh ấy, Trịnh Phiên Nhiên sử dụng tay hất cô ra, sau đó ra lệnh: “Lái xe đi!”
cái Bentley Black hất tung làn khói bụi rồi qua đời dần.
Món cơm trắng gà vừa cay vừa ngấy làm cho Tân Cam suốt đêm không ngủ được. Buổi sớm hôm sau, vừa bước đến buồng công tác thì được thông báo gắng Trầm Trầm sẽ ở phòng khách chờ cô, Dường như bụng đang còn nặng nề chịu đựng trong kiểu ăn uống không được tiêu hóa hết.
thế Trầm Trầm từ bây giờ cũng mặc âu phục blue color nhạt, lại cùng nhãn hiệu với Tân Cam, không tính váy dài cũng như áo khoác bên ngoài gồm mẫu mã khác nhau, còn hóa học vải đông đảo giống, hai nhà bạn đần ra quan sát nhau một lúc. Thật ra hôm qua ngay từ ánh nhìn ban đầu, Tân Cam sẽ bắt gặp ra, dáng thành viên cũng như cách sử dụng mặc của Trầm Trầm cực kỳ giống gia đình bạn. Lúc ấy trong lòng cô cạnh tranh chịu thầm nghĩ: “Có một số các bạn chính xác là chưa thấy quan tài chưa nhỏ tuổi lệ.”
“Cô cầm tìm bên tôi tất cả việc gì thế?” Tân Cam ra hiệu mang đến thư cam kết lui ra.
thay Trầm Trầm ngồi xuống, tiện tay với lấy loại danh thiếp, đọc thầm rồi phá lên cười, “Tổng người đứng đầu của Tống thị…Cô chẳng phải bởi vì bà Tống tiền nhiệm và một nhà bạn Đấng mày râu khác ra đời sao? Xem ra, ngôi nhà chúng ta Tống đối sở hữu cô cũng không tệ nhỉ?”
Tân Cam bỏ quên, mỉm cười nói: “Nhà chúng ta Tống còn có một cô bạn nữ, là bé bà Tống lúc này, bự bởi cô, nhưng lại hư hỏng hơn cô cụm.”
“Là ý gì chứ?”
nỗ lực Trầm Trầm nghiêng nghiêng đầu, tỏ vẻ ngây thơ.
“Nghĩa là ngay cả cô đó, chúng tôi còn có vẻ bình thường sống trong nhiều năm, thì cho dù cô gồm vận hệ công lực cũng chẳng làm cho gì được chúng tôi đau.” Tân Cam mỉm cười rồi nói thầm: “Chịu nặng nề đi, cô nương à!” Cô bỗng dưng nghĩ, teen girls trước bên này còn dịu dàng hơn Nhã Kỳ cụm.
cố kỉnh Trầm Trầm không mỉm cười, cô ta băn khoăn một lúc nói: “Quả thực tôi chưa hiểu cô vẫn nói lòng vòng đồ vật gi nữa.”
lúc này cô ta phần lớn chưa giống ảnh hiền thục, ngây thơ hôm qua khi ngồi trước bên Trịnh Phiên Nhiên: “Chú Trịnh luôn phản đối cô cũng như Trịnh Phiên Nhiên qua lại, Ngoài ra mang than phận của cô, tuyệt đối tất yêu bước chân vào căn nhà bọn họ Trịnh được. Nghe đây, tôi biếtgần đây bố chúng tôi hay làm cho cực nhọc ngôi nhà Tống thị cụm bạn, nhưng lại chỉ cần có cô gật đầu đồng ý tránh xa Trịnh Phiên Nhiên, tôi bảo an đang thuyết phục ba chúng tôi bỏ qua cho những thành viên.”
Tân Cam cố nén cười cợt, “ồ” một tiếng vẻ nhe chẳng còn. Quan sát kiểu dáng cực kỳ nghiêm trọng của Trầm Trầm, chắc rằng Tân Cam chưa nhịn được, bèn trả lời: “Nhưng sao tôi đề nghị tránh xa nhỉ? Dòng Trịnh Phiên Nhiên tất cả là tiền, anh đó đã chú tâm mang đến tôi.”
Quả đúng cũng như cô dự đoán, Trầm Trầm cười cợt một cách hờ hững.
“Để trọng tâm đến cô? Cô thật hài hước! Chẳng lẽ cô không tất cả não à? Nếu không có cam đoan của chú Trịnh thì bố chúng tôi có làm rùm beng và đối đầu mang Tống thị không? Nếu lần này Trịnh Phiên Nhiên giúp cô, rõ ràng là ngang nhiên đối bệnh dịch có chú Trịnh, người thân chúng ta Trịnh chết sống gồm nhau, quan hệ chất lượng cao, lẽ nào cô chần chừ sao? Lúc này giữa cô cũng như anh đó chưa rõ trắng Đen, liệu mà sớm bừng tỉnh đi!”
“Cô có vẻ hiểu kỹ nội tình nhỉ?” Tân Cam ra vẻ khen ngợi: “Nhưng cô cũng nên biết một điều, chú Trịnh của cô ý đang tích rất mua bạn mai mối đến Trịnh Phiên Nhiên, cô ngồi đó mà đợi nhé!”
ráng Trầm Trầm hướng dẫn lạnh lùng: “Vậy tốt nhất cô đừng đặt tôi ngang hàng với đều các bạn nữ giới ấy.”
Tân Cam nở nụ mỉm cười nham hiểm: “Dựa vào cái gì? Dựa vào cô là con gái ngôi nhà chúng ta thay à? Tôi nói cho cô biết, đông đảo gia sản căn nhà bọn họ nạm và họ Trịnh cộng lại cũng không sánh bởi một gia đình Trịnh Phiên Nhiên đâu. Đến cả căn cứ vào cái mặt dày của cô?” bỗng nhiên cô lấy loại gương đã đặt lên trên bàn quay sang vậy Trầm Trầm, nói: “Cô tưởng cô giống tôi được mấy phần, cho dù cô tất cả đê tiện cam chổ chính giữa tình nguyện khóc lóc xin rứa thân thì Trịnh Phiên Nhiên cũng chẳng hề là các bạn chối ra khuôn bên giả chế tạo của cô ấy đâu.”
Khuôn bên trong gương và khuôn mặt ở kề bên ngũ quan thì giống nhau, nhưng khuôn mặt bên cạnh đấy chưa bao gồm ở chỗ nào là chưa rõ nét, còn khuôn mặt trong gương…Cố Trầm Trầm chú ý vào gương, ngay mau chóng lấy tay che lại.
“Choang!” Tân Cam tự nhiên vứt gương xuống đất khiến Trầm Trầm sợ xanh mặt.
Tân Cam cười nhếch môi: “Nếu cô khẳng định cũng muốn đồ đê tiện thì khuyên cô cần học cha cô ấy, quỳ xuống chân Trịnh An Đồng sủa vài tiếng… như cô nói đấy, các bạn chúng ta Trịnh quan hệ chất lượng cực cao, dù sao nếu cô chuyên dụng cho ông Trịnh An Đồng khía cạnh, vững chắc ông đấy đã thưởng cho cô mà hơn nữa bên tôi đấy. Cô về đi, bao giờ leo được lên giường của Trịnh Phiên Nhiên thì mang đến sắm tôi sủa cũng không muộn.”
cụ Trầm Trầm vịn vào bàn đứng dậy, chưa nói nổi lời nào, gắng giữ bình tĩnh tuy thế đã nhảy khóc bởi vì cảm nhận nhục nhã. Tân Cam tỏ ra yêu dấu, cô còn thổi sáo chú ý theo bóng dáng cô gái sẽ đi khập khễnh, tự dưng cảm giác hơi cụt hứng.
>> bài viết liên quan phân mục top truyện Ngôn tình ngược