Anh – một tổng người đứng đầu giỏi giang có tài cả quyết trên thương trường. Một gia đình mà lại hàng vạn nàng mong đạt được. Vắt mà cho bây chừ đã còn “Cô cô đơn bóng” Vậy nên người ta đồn rằng anh là gay. Cô – một người thân luôn “An phận thủ thường” chỉ vày một lần lỡ miệng đắc tội monster cơ mà yêu cầu ấp ôm hận thiên cổ sao?
Giới thiệu truyện cô gái dễ thương của tổng người có quyền lực cao tình nghĩa
Tác giả: Hoàng bao phủ Vũ Nguyệt
Thể loại: truyện ngôn tình tổng tài
Trích đoạn truyện cô bé xinh đẹp của tổng người có quyền lực cao chung tình
“Tổng giám đốc Dương, đây là giải trình chuyển động buôn bán mới nhất của tháng này.”
Thư cam kết Trần cung kính đưa phiên bản báo cáo lên cho 1 nhà bạn đàn ông sẽ ngồi công tác hết sức chăm chú.
“Để đấy đi, anh hình như ra kế bên.” Một giọng nói lạnh lẽo vang lên giữa căn hộ rộng lớn.
Thư ký kết Trần cảm thấy tim người thân như ngừng đập và thầm lạy tạ trời đất khi nghe thấy câu vấn đáp này.
thành viên vừa new thông báo đó chính là tổng người có quyền lực cao trong truyền thuyết của chúng ta. Một thành viên mà lại 99% nhiều cuộc làm ăn đang mang lại lợi nhuận béo tốt còn 1% còn sót lại là do mấy C.ty đấy chưa có tác dụng cung cấp đề nghị của anh ý cơ mà auto rút lui.
tuy thế với sự đó là một nhà bạn nam nhi lạnh nhạt còn hơn băng vạn năm, độc đoán bá đạo chưa ai bởi, cho cả các lão cáo già sống mấy chục năm bên trên thương trường khi tiếp giáp bên anh cũng phải nể bên cha phần.
Sau khi thư ký kết ra không tính, Dương Văn Nhân từ từ ngẩng đầu lên. Một khuân mặt yêu nghiệt chỉ ra bên dưới ánh đèn. Có bộ mặt này trù trừ anh đã đánh cắp bao nhiêu con tim thanh nữ nuốm nhưng lại đến giờ bên cạnh anh sẽ không có một ai bầu mọi người. Vì vậy con người ta đồn rằng anh bị “gay”.
Sao cũng đã được, anh không quan tâm. Ái tình trong anh sẽ bị tiêu diệt cùng với các bạn kia từ tư năm trước. Để quên người thân đấy anh sẽ buôn bán cực lực ngày đêm nhờ nắm mà có được các thành tích cũng như ngày bây giờ.
Dương Văn Nhân buông tài liệu xuống, anh đứng dậy cho mặt cửa kiếng trong suốt nhìn xuống cái xe cộ sẽ ầm ĩ náo nhiệt kéo dài cho vô tận.
tách bóc.
Một điếu thuốc được đốt lên, từng vòng khói lan tỏa khắp căn nhà cản trở đi bộ mặt căng thẳng của anh.
“Lục Ngạn.”
Chỉ nhớ cho cái brand name này thôi mà tim anh đã quặn đau chẳng thể nào chịu đựng được. Một nỗi đau như cào xé cả trái tim trong đêm hôm tĩnh mịch. Không buộc phải nghĩ cũng biết anh lại có một đêm mất ngủ. Tình trạng bệnh này bắt nguồn từ tứ năm trước cũng như không bao gồm thuốc nào có vẻ chữa trị khỏi. Có lẽ rằng anh chỉ từ hóng thần chết mang lại rước người nhà đi thì bắt đầu thoát khỏi nỗi khổ đau này. Nghĩ mang đến đây, Dương Văn Nhân tự cười cợt chế nhạo chính bản thân mình.
đường con đường chính là tổng chủ tịch nhân kiệt chũm tuy thế buộc phải cần dùng mang lại phương pháp này để kết thúc cuộc đời mọi người thật là nực mỉm cười biết bao.
Anh dụi tắt điều thuốc rồi cầm tài liệu lên xem, chuẩn bị mang đến buổi họp thiết yếu ngày mai ở thành phố hồ Chí Minh. Đêm đang còn lâu năm có những mọi người bơ vơ.
Chúc quý bạn đọc bao gồm khoảnh khắc đọc truyện vui vẻ