bảo hộ của giới hắc bạch mẩu chuyện nói đến một tiểu thụ khi thì tiểu bạch khi thì lanh lợi, khi thì vô hại khi thì gian nguy thích khác thường cùng một tiểu công vốn rất hờ hững hiệu quả bi thúc miễn cưỡng bị ép thành mụ già
trình làng truyện đam mỹ ‘Bảo hộ của giới hắc bạch’
Tác giả: Nhất Thế Hoa Thường
Thể loại: đam mỹ
Trích đoạn truyện ‘Bảo hộ của giới hắc bạch’
Tả An Tuấn mang mũ lưỡi trai and kính mát, đỉnh đạc* [mô tả dáng đi đơn giản, lạnh nhạt] đi trên đường trong đoàn người sống động, cậu vừa mua vài mặt hàng chơi vừa mắt, vẻ mặt đang happy tiếp tục đi về phía trước, mà đúng lúc này cậu cảm xúc được có người sau lưng theo dõi cậu, đồng thời khán giả này còn đặc biệt có tiêu chuẩn, kĩ năng tuyệt đối không hẳn đội săn Hình ảnh, cậu không khỏi bi thảm thở dài một tiếng, vừa mới đây luôn có người chẳng hiểu Nguyên Nhân xuất hiện, vứt một nhóm không đc lại tới một nhóm, thực sự là khinh ghét.
Cậu một bên đi về phía trước một bên xem xét rốt cuộc ra sao mới rất có thể đem người phía sau vứt ra, chợt dừng lại ngửi một cái, tiếp đến quay đầu, không ngạc nhiên 1 chút nào phát hiện một chợ ăn vặt, cậu nhất thời hết sức phấn khởi sãi bước nhanh vào, tất nhiên đã quên sạch phiên bản thân vẫn còn đó đang bị theo dõi, cũng đã quên tiếng nói của người đại diện thân ái nhà cậu —— Tả An Tuấn, coi như tôi xin cậu, cậu nhớ kỹ cho tôi về sau chạy ra phía bên ngoài dù sao cũng chớ nên đi trong đám đông, dù sao cũng không được!
Đọc thêm list Cưới trước yêu sau
Khứu giác của cậu luôn luôn rất linh, cho dù chứa nhiều mùi pha trộn cùng một chỗ cũng có thể khiến cho cậu từ đó ngửi được một chút món ăn ngon, cậu liếm môi một cái, vẻ mặt sung sướng liền theo mùi hương đi về phía đằng trước, tuy vậy cậu đã quên nơi thường hay đa số chúng ta thì có chà xát and có va chạm, đáng tiếc cậu còn chưa đạt tới mức mục đích thì cùng một nữ sinh đụng vào nhau, cậu nhất thời ơ kìa một tiếng, rối rít xin lỗi, “A, xin lỗi, cô không sao chứ?”
“Oh, không sao,” nữ sinh kia một bên vỗ vỗ tim bị hù doạ một bên ngẩng đầu nhìn cậu, nhất thời trợn to hai mắt, đưa ngón tay ra chỉ cậu, “Wow, cậu cậu cậu …” Cô vốn là muốn nói cậu lớn lên hệt nhau một siêu sao a, công dụng còn chưa nói ra khỏi miệng chỉ thấy người trước mắt khung hình tự nhiên run lên một cái, sắc mặt tái nhợt, run run rẩy rẩy nói, “Tôi tôi tôi Chưa hẳn Tả An Tuấn, thật không hẳn … Cô nhận lầm người, thật đó …” [=.=’]
Nữ sinh kia ngẩn ra, mờ mịt hỏi, “Tôi có nói cậu là Tả An Tuấn sao?”
“Ơ …”
“Hửm?”
Hai người mắt lớn trừng mắt nhỏ tuổi, đáy mắt nữ sinh bỗng nhiên sáng lên, mặt Tả An Tuấn nhất thời lại trắng 1 phần, một giây tiếp nối một tiếng thét chói tai chọc thủng bầu trời chợ ăn vặt, dẫn tới mỗi người đều dừng chân nhìn, chỉ thấy một học viên mặc đồ nữ sinh tự nhiên chỉ vào người đàn ông trước mặt cô kêu lên, “A —— Anh là Tả An Tuấn?! Trời ạ! Siêu sao Tả An Tuấn!”
“Ai, Tả An Tuấn? Ở chỗ nào? Tại vị trí nào?”
“Thiệt hay giả? Tả An Tuấn lại ở vị trí này? Đùa gì thế?”
“Oh đệch! Người kia thực sự rất giống! Đi, đi qua nhìn một chút, tôi nhưng là FAN của cậu ấy.”
Coi thêm Truyện tranh đam mỹ có thịt
Tả An Tuấn gan run rẩy nhìn người bao quanh, sắc mặt càng ngày càng trắng, quay đầu bước đầu chạy như điên, lại cũng không chú ý tới ăn vặt gì nữa.
“A! Là cậu ấy thật, đuổi theo!”
“Tả An Tuấn a! Là thật a, còn chờ cái gì, đuổi a!”
“Đuổi theo!”
“Tả An Tuấn vậy mà sẽ sự thật xuất hiện ở nơi này, nghĩ cũng không dám nghĩ a! Đưa ra quyết định đuổi theo người đó!”
Trong nháy mắt người đi ngang qua liền thấy một cảnh tượng kỳ lạ, một ngươi người trẻ tuổi mang mũ lưỡi trai sắc mặt tái nhợt liều mạng chạy điên loạn, đi theo phía sau một đám cả trai lẫn gái hết sức phấn khởi lớn tiếng gọi, đồng thời theo thời gian trôi qua đoàn người trở nên càng đông hơn, lượng ánh sáng chớp nháy thành một loạt.
Tả An Tuấn một bên chạy trối chết một bên luôn ghi nhớ quay đầu lại quan sát đoàn người, khi thấy các loại phương tiện giao thông sau sườn lưng trong cả xe taxi, xe máy, xe đạp cùng theo với trượt băng thẩm mỹ [1] v.v đều dùng tới cậu nhất thời gan càng run rẩy không chỉ có thế, mắt thấy ở bên cạnh có 1 hẻm bé dại, lập tức không chút nghĩ ngợi liền chạy vội đi vào, nằm ở trong ngõ hẻm bảy ngoặc tám quẹo vòng vo nửa ngày, làm đến trong cả mình đầu óc đều choáng váng, cuối cùng lại đi tới một ngõ cụt. Cậu vẻ mặt cực khổ nhìn bức tường cao, bên tai Ngoài ra còn có thể nghe đc tiếng thét chói tai của đám người cách đó không xa, trái tim bé nhỏ của cậu nhảy bịch bịch, đang lúc lưu ý đến cũng muốn hay là không bay qua, vốn đang lúc không tốt thì trong đầu bỗng nhiên loé lên ánh sáng, nhớ tới người đại diện thay mặt thân ái của cậu, liền một bên liên tiếp tiềm kiếm lối ra một bên động tác nhuần nhuyễn ép xuống một chuỗi dãy số gọi tới, rất nhanh thì đường dây bên kia được kế tiếp, cậu nhất thời khóc không ra nước mắt, “Tuyên …”
Âm thanh gào thét của cậu do chạy như điên mà đưa đi tiếng gió trong nháy mắt vùi lấp xuống, bên kia lạng lẽ một chiếc chớp mắt, tiếp đến truyền tới một giọng nói xen lẫn đủ loại tâm tình nhức đầu, mệt mỏi, cam chịu số phận, nghiến răng nghiến lợi, đáng tiếc cậu hiện nay chỉ lo chạy trối chết, cơ bản nghe không rõ giọng nói bên kia, cậu chỉ hoàn toàn có thể trong khi mơ hồ nghe được khẩu ca bên kia, “Tả An Tuấn, ông đây sớm muộn có một ngày có khả năng sẽ bị cậu tức chết tươi …”
Tả An Tuấn càng thêm khóc không ra nước mắt, “Tuyên …”
Bên kia cam chịu số phận ai ai than phiền, hỏi, “Cậu hiện giờ ở đâu?”
Đọc thêm Truyện tranh đam mỹ omega
“… Tôi cũng không biết.”
Giọng nói bên kia càng thêm bất đắc dĩ, “Cậu tìm một nơi an toàn ẩn núp cho tôi, tôi đi kiếm cậu.”
Tả An Tuấn nhất thời cảm động tột đỉnh, tiếp tục đồng ý, “Được, nhưng anh nhanh lên một chút.”
“Đã biết.”
Một giờ sau, vị minh tinh run lẩy bẩy bị người dùng hai ngón tay từ trong góc phòng xách lên, tiếp đến một giọng nói phẫn hận vang lên bên tai, “Tả An Tuấn, cậu có đúng hay không muốn tôi tức chết tươi cậu mới cam lòng? A? Không hẳn là cậu nói với tôi sau đây chạy ra phải nói trước với tôi sao? Cậu dùng lời của tớ như đánh rắm sao?”
Tả An Tuấn hoàn hồn, nhìn người, người này ăn diện một thân quần ào thường, vóc người tốt, gương mặt rất là nhã nhặn thật sạch sẽ, nhưng cố ý sinh ra một đôi mắt phượng hẹp dài, đẹp đến gần như yêu mị, chỉ là hai đôi mắt này sẽ không biết phải dẫn tới bao nhiêu người phát cuồng, khuôn mặt thật sạch lại đều được thiết kế nền cho yêu nghiệt.
Người này tên là Mạnh Tuyên, là người đại diên của cậu, tuổi còn trẻ bản lĩnh rất tốt, ở phía trong giới giải trí nổi tiếng hơn so với rất nhiều minh tinh, là con cưng của giới truyền thông media tranh nhau báo tin. Trong vòng giải trí những danh hiệu thuộc hàng thế hệ trẻ gần như đều được y dẫn dắt một đoạn thời gian, mà y dẫn dắt nâng lên một người, hiện nay người đã là siêu sao ngoại quốc, ở ba năm vừa qua bị y phủi bay rồi, lúc đó có không ít minh tinh đều tranh đoạt muốn y làm người thay mặt đại diện, mà người này lại ở giữa một đám người chọn Tả An Tuấn, vẫn dẫn dắt đến giờ.
Tuy rằng sau đó Mạnh Tuyên từng nhiều lần vì sự chọn lựa này mà làm tới tâm sức lao động quá độ, tiếp nối hối hận đến nổi không thể đâm đầu vào tường, nhưng trong đầu vẫn không từng có ý niệm rời khỏi.
“Tuyên!” Tả An Tuấn trên mặt nở rộ mỉm cười thật lớn, nóng vội bao phủ lấy cánh tay người này, “Tôi thật là rất nhớ anh, anh thật sự là chất lượng cao, tôi cho đến thời điểm bây giờ cũng chưa tồn tại thấy qua người đại diện thay mặt giỏi so với cậu!”
Mạnh Tuyên móc lỗ tai, vẻ mặt chán ghét rút tay của bản thân mình ra, “Được rồi, cậu muốn làm gì cứ việc nói thẳng.”
Tả An Tuấn chớp đôi mắt trong suốt, trông mong nhìn y, chỉ thiếu một chiếc đuôi để vẫy, “Tuyên, trước tôi vừa chạy trốn ở chợ ăn vặt bên kia ngửi được một mùi vô cùng ngon, tôi có dự cảm đây tuyệt đối hoàn hảo là món ngon, tôi …”
Xem thêm thể loại Truyện tranh tổng tài
“Chợ ăn vặt?!” Cậu còn chưa tồn tại nói ngừng liền bị Mạnh Tuyên cắt đứt, trái tim bé của Tả An Tuấn run lên, chấp nhận trông mong nói, “Ừ, chợ ăn vặt!”
Giọng nói của Mạnh Tuyên nhất thời nâng lên ở mức cao, y nắm lỗ tai của cậu, “Tả An Tuấn, tôi đã nói với cậu bao nhiêu lần đi ra ngoài thì đừng đi nơi có đa số chúng ta, cậu ra làm sao lại không nghe, cậu bị người đuổi theo là đáng đời!”
“Tuyên, đau!” Tả An Tuấn vội vàng cứu vớt tai của bản thân mình, tội nghiệp nhìn y, tia sáng ở đáy mắt vẫn chính là không có rút đi trọn vẹn.
Mạnh Tuyên nhất thời đưa tay đỡ trán, “Tổ tông, cậu chính là tổ tông của tôi!”
Tả An Tuấn cuối cùng vẫn đc như mong muốn đc ăn món ngon mơ ước, cậu ngồi ở bên trên xe Mạnh Tuyên vẻ mặt phấn kích ăn một miếng, bỗng nhiên nghĩ đến, a, người theo dõi vừa rồi của cậu Trong khi bị cậu thành công bỏ đi rồi, thời điểm ngày hôm nay thật và đúng là màu đỏ lộc may a.
Mạnh Tuyên ngồi ở phần lái xe, nhìn lướt qua vẻ mặt người đang cười khúc khích, một bên khởi động xe một bên hỏi, “Cậu đi đâu, về nhà?”
Tả An Tuấn tay cầm món ngon tạm dừng, thú vui trên mặt cũng không thấy, lông mi rủ xuống, trầm mặc thật lâu mới thấp giọng nói, “Tôi không có nhà.”
Mạnh Tuyên cũng tạm dừng, lập tức thở dài một tiếng an ủi xoa xoa đầu của cậu, người thân duy nhất hiện giờ của người đó mà nói đoạn rất lâu rồi đã qua đời, chỉ từ cậu đơn chiếc bên trên đời này, rất đáng để thương.
“Vậy cậu không định quay về khu nhà ở trước kia?”
Giọng nói của Tả An Tuấn càng nhỏ tuổi thêm 1 phần, “Không đi.”
Mạnh Tuyên suy nghĩ một chút, trước đây có anh trai của cậu ở hoàn toàn có thể giúp cậu làm che giấu quá trình tránh bị trưng bày, hiện nay người kia mất chỉ với Tả An Tuấn một người ở nói đó đoán chừng nói không chừng ngày nào đó sẽ làm ồn mỗi cá nhân đều biết, bị FAN chặn ngoài cửa, nghĩ tới đây mà y quẹo một cua ngoặc, một bên gọi điện thoại cảm ứng một bên hướng khu dân cư xa hoa ở thành phố S lái đi.
Một giờ sau, Tả An Tuấn há to mồm, nhìn biệt thư nhỏ tuổi xinh xắn trước mặt, lần thứ hai hỏi một đợt tiếp nhữa, “Tuyên, anh xác định tôi sau này ở đây?”
“Thu liễm biểu tình một chút, mất mặt!” Mạnh Tuyên nói, kéo người này hướng đi vào trong, “Thứ này tôi cách đây không lâu để người ta sẵn sàng cho ngừng khuyến mãi cậu, cậu sau đây liền ở nơi này.”
Tả An Tuấn một bên vui miệng theo y một bên hỏi, “Ai mua cho tôi, công ty sao?”
Mạnh Tuyên mỉm cười quay đầu lại, mắt phượng hẹp dài lười biếng quét góc nhìn cậu một cái, nói, “Dùng tiền của cậu mua.”
Động tác của Tả An Tuấn cứng đờ, tiếp đó không thể tin nhìn y, “Làm sao có thể? Thẻ bank của tớ vẫn ở vị trí của tôi, anh lấy lúc nào?” Cậu nói bắt đầu lật giá cả, lại bị một giọng nói đóng đinh, “Tôi không lấy thẻ bank của cậu.” Cậu ngẩng đầu không hiểu biết nhiều nhìn người trước mặt, chỉ thấy Mạnh Tuyên khoanh tay, không hề gì bỏ thêm một câu, “Tôi hướng công ty mượn, cho nên một đoạn thời hạn tới cậu làm không công a.”
Chúc bạn đọc truyện ‘Bảo hộ của giới hắc bạch’ vui vẻ!